Ngày 22/12, trong một chuyến chở hàng tại Mường Lát (Thanh Hóa), anh Nguyễn Văn Duẩn (lái xe tại Hà Nội) đã vô tình gặp một bé gái không mặc quần áo, bị liệt hai chân, ngồi bên lề đường giữa trời lạnh nên quay clip và chia sẻ trên trang cá nhân.
Ngay lập tức, những hình ảnh trên đã nhận được sự quan tâm rất lớn của cộng đồng mạng. Hàng trăm nghìn lượt bình luận, chia sẻ trên bài đăng này đều nhằm mục đích lan truyền rộng hơn nữa hoàn cảnh của bé để em có thể nhận được sự giúp đỡ của những tấm lòng hảo tâm. Nhiều người đã để lại những dòng bình luận thể hiện sự đồng cảm, xót xa.
Vượt hơn 1.500km để đưa bé gái đi chữa chân
Sau khi nhìn thấy những chia sẻ của anh Duẩn, vợ chồng chị Nguyễn Thị Ngọc Phương (SN 1987) và anh Huỳnh Quốc Tín đang sống tại TP HCM đã quyết định ra tận nơi để nhận đứa trẻ về nuôi.
Hình ảnh bé Pàng không mặc quần áo, ngồi chơi dưới dất trong thời tiết giá rét khiến chị Phương không kìm lòng được.
Nói về quyết định của mình, chị Phương chia sẻ, sau khi liên hệ với anh Duẩn – người lái xe đã ghi lại hình ảnh trên và được biết được bé tên là Vàng Thị Pàng (6 tuổi), cao 80cm, nặng 10kg chân không đi lại được. Cha của bé mất cách đây hơn 1 năm, mẹ lại bị bệnh tâm thần lúc tỉnh, lúc mê.
Nhà có bốn anh chị em, ba bé kia khỏe mạnh, còn Pàng bị tật hai chân, phải lết từng chút một bằng đầu gối và tay. Chị Dợ (40 tuổi, mẹ Pàng), cứ thấy ai mặc đồ cho con gái là lột sạch, vì thế, ngày nào em cũng trần truồng, dù trời mưa, nắng hay mùa đông lạnh giá.
Anh Duẩn (bế bé Pàng) và vợ chồng chị Phương có mặt ở Thanh Hóa để tìm về gia đình xin đưa em đi chữa bệnh. Ảnh NVCC
“Nghe xong hoàn cảnh của bé, tôi đã bàn bạc ngay với chồng việc tôi muốn giúp bé có đôi chân lành lặn. Sau khi thu xếp xong công việc, vợ chồng tôi đã bay ra Hà Nội vào một ngày cuối tháng 12/2017 và cùng anh Duẩn về nhà bé để xin phép gia đình, chính quyền địa phương đưa bé vào TP Hồ Chí Minh chữa bệnh. Khi nào khỏi sẽ đưa bé về nhà”, chị Phương cho biết.
Sau gần 10 giờ di chuyển, vượt qua đoạn đường đèo núi lầy lội cuối cùng vợ chồng chị Phương đã gặp được bé Pàng. Chị kể lại rằng, bé vẫn trần truồng như trong clip, miệng cười rất ngây thơ.
Con đường dẫn vào nhà bé Pàng. Ảnh NVCC
“Nhìn thấy bé mặt mũi lem nhem, miệng bầm tím do bị bạn đánh, trần truồng, chân tay dính đầy đất đang lết theo bạn đi chơi thấy người từ xa lại đã nhoẻn miệng cười mà tôi cảm thấy vô cùng xót xa.
Nhà bé thì đơn sơ không có vật dụng gì giá trị. Mẹ bé ngơ ngác không hiểu điều gì đang xảy ra. Tôi nhờ người dịch tiếng, nói chuyện với mẹ bé về ý định xin đưa Pàng đi chữa chân thì chị ấy mới gật đầu lia lịa, cảm ơn.
Vì sợ mẹ Pàng buồn nên vợ chồng chị Phương chỉ muốn đưa bé về chữa chân cho lành lặn chứ không làm thủ tục nhận nuôi. Ảnh NVCC
Mình chỉ muốn đưa bé về chữa chân cho lành lặn, chứ không làm thủ tục nhận con nuôi, vì mẹ bé lúc tỉnh lúc mê, tự nhiên đưa con người ta đi luôn đâu có được, chị ấy sẽ buồn. Tôi cũng có con, cũng là mẹ nên hiểu điều đó”, chị Phương kể lại.
Bắt đầu hành trình chữa chân dài hơi cho bé Pàng
Những ngày đầu Pàng về đến nhà mới nhìn xung quanh với bao điều lạ lẫm được chơi đồ chơi điện tử, thú nhồi bông, xem tivi, có các bạn múa hát Pàng tỏ ra hào hứng lắm. Pàng không cầm được đũa, thìa và cũng không quen ăn cơm nên chị Phương phải bắt đầu tập cho bé làm quen.
Pàng tỏ ra hào hứng, thích thú với những món đồ chơi lần đầu em được cầm. Ảnh NVCC
“Pàng ăn uống không như những đứa trẻ thường, con không ăn cơm. Ăn bánh trái cây thì nhai sơ sơ rồi nhét vào hai bên má để dành. Pàng không biết sử dụng muỗng dù đã 6 tuổi, con chỉ biết bốc. Hôm trước cho con ăn nửa trái bắp, ngồi không để ý quay lại Pàng ăn luôn cả cùi.
Do xương chân của Pàng bị co rút nên đêm ngủ hay bị đau nhức. Những lúc như vậy vợ chồng mình thương lắm nhưng không biết làm sao giúp con đỡ đau nên chỉ biết nói chuyện, vỗ về cho con vui.
Hai đứa con mình (1 bé 4 tuổi và 1 bé 2 tuổi - PV) ban đầu cũng ghen tị vì ba mẹ quan tâm tới Pàng nhiều nhưng sau khi giải thích là chị Pàng đang bị bệnh nên hai con lại ngoan ngoãn nghe lời”, chị Phương chia sẻ.
Anh Tín - chồng chị Phương thường xuyên nói chuyện với Pàng để em cảm thấy bớt đau đớn do xương chân bị co rút hàng đêm. Ảnh NVCC
Vì bé Pàng chưa có giấy khai sinh nên để tiện cho việc khám chữa bệnh, vợ chồng chị Phương đã đứng ra làm giấy khai sinh cho bé. Qua các xét nghiệm, chụp chiếu bác sĩ nói rằng Pàng có tổn thương nhẹ ở não và bị liệt nửa chân bên trái phải điều trị bằng cắt nẹp và tập vật lí trị liệu mất vài năm.
Nhưng trước mắt, bé Pàng cần được bổ sung dinh dưỡng vì bé bị suy dinh dưỡng nặng. Sau đó sẽ tập thủy trị liệu, tập bơi.
“Hành trình để Pàng trở lại bình thường, được đến trường như các bạn tuy dài hơi, nhưng dẫu sao có hy vọng chữa khỏi cho Pàng là mừng rồi. Pàng mới ở với nhà mình hơn 1 tuần nhưng con rất ngoan ngoãn, cũng đã biết gọi ba, mẹ, bà và mấy từ khác…
Hiện tại vợ chồng mình chưa gặp khó khăn gì trong việc chăm sóc Pàng cũng như chi phí chữa bệnh, chỉ có điều mấy hôm nay hai vợ chồng phải nghỉ làm nhiều để đưa Pàng đi khám bệnh. Nhưng cũng may mình kinh doanh tự do nên có thể thu xếp được”, chị Phương cho biết.
Tuy đã 6 tuổi nhưng vóc dáng của Pàng rất nhỏ bé so với con của vợ chồng chị Phương. Ảnh NVCC
Ông Lê Duy Hải, chủ tịch UBND xã Mường Lý, huyện Mường Lát (Thanh Hóa) cho biết, gia đình cháu Vàng Thị Pàng thuộc hộ nghèo của xã, mỗi tháng được trợ cấp 360 ngàn đồng. Chị Dợ - mẹ Pàng mắc bệnh nên lúc tỉnh lúc mê. Thường ngày, ông bà nội là người chăm sóc 4 anh em Pàng.
Ông Hải cũng xác nhận vợ chồng chị Phương có đến ủy ban xã làm thủ tục xin đưa Pàng vào TP HCM chữa chân, khi thành công sẽ đưa em về sống cùng gia đình. Sự việc này đã được chị Dợ, mẹ cháu Pàng đồng ý, phía UBND xã chứng kiến.
Theo Khám Phá