Vợ chồng tôi và đứa con trai đang sống cùng bố mẹ chồng trong căn nhà 80m2 ở tỉnh. Hàng tháng, chúng tôi lo toàn bộ chi tiêu, ăn uống trong nhà. Bố mẹ chồng có sở thích kinh doanh nhưng toàn thấy thua lỗ. Thi thoảng, bố mẹ chồng lại báo nợ chỗ này vài ba chục triệu, chỗ kia vài triệu.
Mỗi lần như vậy, mẹ chồng đều cầu cứu vợ chồng tôi. Lần nào bà cũng nói rằng, đó là khoản tiền bà vay, rồi sẽ trả. Nhưng bao lần cho ông bà vay đến nay chắc vào khoảng trăm triệu đồng, tôi vẫn chưa thấy ông bà trả.
Không biết lần này ông bà làm ăn gì mà thấy báo lỗ 200 triệu đồng. Chồng tôi nghe tin, tái xanh mặt mũi. Chúng tôi làm công ăn lương, thu nhập không cao. Mỗi tháng cũng chỉ dành dụm được vài triệu đồng. Nên lần này, tôi bảo chồng để ông bà tự lo, con cái làm sao đi trả nợ giúp mãi như thế được.
Chồng tôi im lặng, chắc cũng đánh tiếng tới ông bà. Một hôm, ông bà gọi vợ chồng tôi lại, đưa ra giải pháp. Ông bà bảo bán lại cái nhà này cho vợ chồng tôi với giá 500 triệu đồng, trong khi giá thị trường là 800 triệu đồng. Tiền đó ông bà dùng để trả nợ và cũng trừ vào khoản từng vay chúng tôi.
Nhưng ông bà đưa ra điều kiện là sổ đỏ chưa sang tên, chỉ có giấy mua bán ký tay. Và ông bà được phép ở lại căn nhà này cho đến khi qua đời.
Thú thực, tôi khá bối rối khi nhận được lời đề nghị này. Chúng tôi cũng có khoản tiền tiết kiệm vài trăm triệu, định gom góp thêm một thời gian nữa sẽ mua nhà ra ở riêng. Bây giờ nếu mua lại căn nhà của ông bà, thì rẻ hơn thị trường được vài trăm triệu, cũng là một khoản tiền lớn với hai vợ chồng.
Nhưng số tiền tiết kiệm ấy có đến một nửa là của hồi môn được bố mẹ tôi cho lúc đi lấy chồng. Bây giờ bỏ tất ra để mua căn nhà ấy mà lại chưa được sang tên, liệu có phải là quá mạo hiểm không?
Mẹ chồng bảo, nếu vợ chồng tôi không mua thì ông bà sẽ bán cho người ngoài. Phần còn dư sau khi trả nợ, ông bà sẽ mua một căn khác nhỏ hơn để sống đến cuối đời. Nếu cả nhà tôi cùng về căn đó sống thì chật chội, nên cũng phải mua nhà ở riêng luôn.
Mẹ chồng tôi nói, vì ông bà tiếc ngôi nhà nên muốn bán lại cho con. Phần rẻ hơn coi như ông bà cho các cháu. Tôi thấy cũng có lý. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, tôi vẫn thấy lấn cấn việc tiền đã trao mà sổ đỏ không sang tên.
Mang chuyện đi hỏi hội chị em, ai cũng khuyên tôi đừng dại. Sổ không sang tên, đến lúc ông bà đổi ý không bán nữa, mà tiền tiêu hết rồi thì thiệt thân. Rồi sau này biết ông bà có lại nợ nần nữa không, sổ vẫn đứng tên, ông bà bán đi thì vợ chồng tôi mất cả chì lẫn chài.
Nhà ngoại cũng khuyên tôi không nên chọn cách lòng vòng như thế. Nhưng tôi khá tin lời bố mẹ chồng. Suốt 6 năm làm dâu, ông bà đối xử tử tế với tôi và chưa lừa lọc ai bao giờ. Ông bà chỉ có nhược điểm là ham kiếm tiền nhưng không suy xét kỹ, nên hay mất mát.
Vả lại, bây giờ mua nhà riêng, sắm sửa nội thất nữa cũng mất cỡ 1 tỷ đồng, trong khi mua lại căn nhà của bố mẹ chồng thì chúng tôi chỉ mất một nửa số tiền ấy, lại được tiếng thơm biết giúp đỡ gia đình chồng lúc khó khăn.
Tôi rối trí quá, muốn nhờ mọi người tư vấn giùm.
Độc giả giấu tên