Ngày nay, nam giới đã chủ động hỗ trợ vợ trong việc dọn dẹp nhà cửa, nấu nướng ngày Tết… Thế nên, tôi và bố mẹ rất cởi mở, hết lòng san sẻ việc nhà với vợ tôi.
Ở những nhà khác, người chồng chỉ đóng vai trò phụ, còn gia đình tôi thì ngược lại, phần lớn việc nhà đều qua tay tôi.
Vợ tôi gần như chịu trách nhiệm mỗi chuyện cơm nước buổi chiều và chăm con. Trong khi đó, tôi cũng đi làm, có lúc phải tăng ca nhưng vẫn lau dọn nhà cửa, rửa chén, phơi đồ, giặt tay quần áo cho con…
Nhiều hôm bận việc, tôi đành nhờ mẹ làm thay. Tôi nhờ thì mẹ cũng vui vẻ làm. Thế nhưng, sau lần mẹ trượt cầu thang, tôi không muốn mẹ vất vả thêm nữa.
Khi con còn nhỏ, vợ tôi quả thật rất bận bịu. Dạo gần đây, con tôi biết đi, thích bám bà nội, cho nên vợ tôi đã thoải mái hơn.
Tôi có góp ý, nhờ vợ làm giúp vài việc vặt như: xếp quần áo, bỏ quần áo dơ vào máy giặt… Cô ấy ừ à cho qua chuyện, phụ được vài ngày thì đâu lại vào đó. Tôi làm không ngớt việc, còn vợ suốt ngày lướt điện thoại, hẹn bạn xem phim, uống cà phê…
Những lúc làm việc nhà mệt bở hơi tai, tôi cáu có, mắng vợ vô tâm, lười nhác. Ngay lập tức, cô ấy giận dỗi, bỏ đi mua sắm.
Cô ấy nói, tôi làm cô ấy giận thì cô ấy “cà cho nát thẻ”. Xót tiền, tôi chỉ biết ngọt nhạt cho qua chuyện, khuyên lơn các kiểu.
Những ngày cận Tết, tôi vào đúng vai nội trợ, tất bật lau dọn, mua sắm, trang trí nhà cửa…
Vợ tôi được nghỉ từ ngày 25 Tết nhưng chẳng đụng tay vào việc nhà. Ngược lại, tôi phải “chạy deadline” hàng núi công việc mà vẫn tranh thủ dọn dẹp nhà cửa vào buổi tối.
Mỗi ngày, tôi cố gắng làm một ít, mong đến ngày 30 Tết nhà cửa tinh tươm. Ngặt một nỗi, đồng nghiệp nhờ tôi trực thay ngày 28 Tết để về quê sớm. Thế nên, mọi tính toán của tôi đều lệch quỹ đạo, bao việc dang dở.
23h đêm qua, tôi trở về nhà sau ca trực, nhìn thấy bếp đầy chén đũa bẩn, đồ chơi của con vương vãi dưới sàn nhà…
Tôi đặt mấy chậu hoa vạn thọ vừa mua xuống sàn nhà, tức giận lên phòng tìm vợ. Thế nhưng, cô ấy không có ở nhà.
Biết tôi về, mẹ bế con tôi đi xuống. Thằng bé khóc rền rĩ, đau đớn bởi miệng nổi đầy mụn nước. Con bệnh đã mấy hôm mà vợ tôi cứ đi biền biệt, chẳng thấy mặt ở nhà.
Tôi lấy điện thoại định gọi thì thấy vợ về với mái tóc mới uốn, còn nồng mùi hóa chất.
Tôi lớn tiếng mắng vợ không lo nhà cửa, con cái, suốt ngày làm đẹp. Cô ấy không trả lời, giằng lấy thằng bé từ tay bà nội, đi lên phòng ngủ.
Tôi giận vợ, ôm mền gối ngủ phòng khách. Vợ cũng mặc kệ, không xuống nước xin lỗi.
Tết đến nơi, chuyện nhà rối bời, lòng tôi sầu não, không yên. Tôi phải làm sao thì vợ mới chịu thay đổi? Tôi có gia trưởng, quá quắt với vợ mình không?
Độc giả giấu tên