Nguyễn Ngọc Nhứt (SN 1998) là chàng trai được mọi người biết đến và yêu mến với cái tên “Cụt yêu đời”.
Nghị lực phi thường
Tám năm đã trôi qua kể từ khi bị tai nạn lao động mất đi đôi tay nhưng khi kể lại biến cố nghiệt ngã, Ngọc Nhứt vẫn không kìm nén được cảm xúc.
Năm 2014 khi mới 16 tuổi, vì kinh tế gia đình khó khăn nên Ngọc Nhứt quyết định nghỉ học để phụ xưởng cửa sắt của cha. Làm được 2 năm, mọi thứ dần ổn định thì tai nạn ập đến.
Ngọc Nhứt nhớ rõ mồn một: “Trong quá trình làm mình đụng đường dây điện sau lưng khi đang cầm cây sắt, chỉ nghe một tiếng nổ bùm là mình rơi từ nóc nhà xuống đất rồi. Ngay lập tức mình được đưa lên bệnh viện Cần Thơ điều trị, được một tuần thì tay trái vỡ mạch máu, hoại tử phải khâu lại và chuyển lên bệnh viện Trung ương Cần Thơ. Được đúng một tuần nữa thì bác sĩ thông báo phải phẫu thuật cưa tay ngay trong đêm”.
Khi ấy, Ngọc Nhứt vẫn le lói hy vọng, nghĩ đến việc sẽ làm quen cuộc sống một tay như thế nào. Nhưng khi lên Bệnh viện Chợ Rẫy, TP.HCM chàng trai nhận hung tin phải cưa nốt tay còn lại.
Thời điểm đó bà Võ Thị Vân - mẹ Nhứt vừa từ Hàn Quốc về nước một ngày thì nhận tin con trai phải cưa tay.
Nhắc lại biến cố của con trai, bà bật khóc: “Nhứt còn nghĩ sẽ bị hoại tử hai chân nữa nhưng may không bị gì. Nhứt mổ 8 lần lận, hai bên đầu gối bị khoét hết phải lấy thịt ở đùi đắp xuống. Sau khi phẫu thuật tỉnh dậy, Nhứt buồn cứ khóc, mình cũng cứ đi sau lưng con mà khóc hoài. Mình nghĩ cuộc đời con mình không còn chút hy vọng nào hết”.
Ba năm sau, Ngọc Nhứt mới cân bằng lại cuộc sống. Anh chàng quyết định trở lại trường học. Sau nhiều nỗ lực, Ngọc Nhứt thành công vào được đại học và có thể tự chăm sóc cho bản thân mình.
Nỗi day dứt 8 năm mới được thổ lộ
Để điều trị cho Ngọc Nhứt, kinh tế gia đình trở nên kiệt quệ. Ngay trong năm 2014, mẹ và chị của Nhứt phải trở về Hàn Quốc tiếp tục lao động. Ngọc Nhứt được theo chân mẹ qua xứ người. Tại đây Nhứt hiểu được bao năm qua mẹ đã làm việc trong môi trường cực nhọc nhường nào.
Dưới tiết trời -6 độ C, mẹ Ngọc Nhứt phải đi cắt hẹ, bỏ lên xe rùa và đẩy đi hơn 100m, mặt đỏ lên, thở ra khói. Nhìn mẹ và chị vừa đi làm vừa chạy ngược xuôi lo cho mình rồi nhìn lại hai tay của mình, Ngọc Nhứt trào lên nhiều cảm xúc khó tả. Đây cũng chính là cột mốc lớn nhất giúp Nhứt bừng tỉnh và nỗ lực vượt qua nghịch cảnh.
Hiện tại, Ngọc Nhứt đang là sinh viên năm 3 trường Đại học Công nghệ Hutech. Ba năm nay, Nhứt sống một mình ở TP.HCM. Anh chàng tự tin có thể tự chăm lo cho mình và tìm thấy hy vọng ở cuộc sống tương lai. Dẫu vậy, trong lòng Ngọc Nhứt vẫn còn một điều day dứt.
“Đến tận bây giờ, điều mình chưa làm được đó là điều chỉnh cảm xúc trong mình. Trước đây, mỗi lần mình làm cái gì đó không được mẹ liền chủ động tới hỗ trợ. Nhưng mình không thích cái gì cũng nhờ người khác nên có những lúc cáu gắt và lớn tiếng với mẹ. Những lúc đó mẹ chỉ im lặng, lẳng lặng ra chỗ khác thôi, chắc mẹ nghĩ mình thiệt thòi nên cũng không nỡ la”, Ngọc Nhứt bộc bạch.
Trong chương trình Gõ cửa thăm nhà, Ngọc Nhứt đã viết cho mẹ một bức thư để nói lên lời tâm tình, cảm ơn, xin lỗi. Những dòng thư chất chứa yêu thương khiến mẹ Nhứt và hai MC không kìm được nước mắt.
Ngọc Nhứt còn mang ra món quà mà anh chàng đã chọn rất kỹ lưỡng để tặng mẹ. Đó là đôi giày bata mềm mại ưng ý. Tâm ý của Nhứt là mong muốn nửa đời còn lại mẹ cũng được nhẹ nhàng, êm ái như đi trên đôi giày này.
“Mẹ luôn hỏi con tại sao lúc đó không nghe lời mẹ mà nghỉ học. Thực ra là do con không muốn mẹ đi xa, không muốn sống cảnh xa cha mẹ nữa nên mới nghỉ học đi làm kiếm tài chính ổn định cuộc sống gia đình mình. Nhưng con không ngờ mọi thứ xảy ra như vậy. Trong lúc nằm viện, con đã nhiều lần muốn kết thúc cuộc sống của mình nhưng nghĩ mẹ đã mất anh con rồi, nếu con không còn thì mẹ ra sao.
Hiện tại con chỉ mong mẹ sống cho chính mình. Con có thể tự tin nói với mẹ con có thể tự đứng trên đôi chân của mình và sống một cách hoàn hảo nhất trên cơ thể mẹ cho con. Con yêu mẹ rất nhiều, cảm ơn mẹ đã sinh ra con và dành cho con những điều tốt đẹp nhất”, Ngọc Nhứt xúc động bày tỏ.
Sau bao sóng gió, những giọt nước mắt, nụ cười ngày hôm nay là tất cả sự hạnh phúc, tự hào cho sự nỗ lực của Ngọc Nhứt và cả gia đình. Câu chuyện và tinh thần của “chàng cụt yêu đời” cũng là nguồn cảm hứng, mang năng lượng tích cực đến nhiều người, nhiều hoàn cảnh và cộng đồng xã hội.