Tôi lấy anh đã được 18 năm, anh là người hiền lành, ít nói. Chúng tôi sống cùng mẹ chồng, bố anh mất từ khi anh còn nhỏ.

Vợ chồng tôi có hai con, một gái, một trai. Con gái tôi năm nay học lớp 12 còn con trai nhỏ học lớp 9. Cuộc sống của vợ chồng tôi khá êm đềm, chỉ có điều mẹ chồng tôi hay áp đặt suy nghĩ của bà lên chúng tôi.

Trước đây mẹ chồng tôi là giáo viên, bà từng làm hiệu trưởng một trường cấp 3 danh tiếng của thành phố. Có lẽ phong cách lãnh đạo và bệnh nghề nghiệp đã ảnh hưởng rất nhiều tới tính cách của bà. Bà nói là mọi người trong nhà phải nghe, không ai được cãi hay phản đối.

{keywords}
 

Khoảng cách thế hệ khiến nhiều suy nghĩ của mẹ chồng tôi đã lạc hậu so với thời đại bây giờ nhưng bà không thừa nhận. Bản thân tôi cũng là một giáo viên nên tôi hiểu điều đó rất rõ. Có điều muốn gia đình êm ấm nên tôi đã nhịn bà rất nhiều. Chồng tôi thì nhất nhất nghe lời mẹ, có lẽ vì bố mất sớm, anh sống với mẹ từ nhỏ nên trong mắt anh chỉ có mẹ.

Con gái tôi ngoan ngoãn, học giỏi nên nó luôn được bà và bố yêu chiều. Còn con trai tôi lực học khá và thích chơi game nên ngoài giờ học là chơi. Con thích game chứ không phải nghiện nên đôi khi xao nhãng việc nhà. Mỗi lần như vậy mẹ chồng tôi lại mắng nó.

Cháu hư bà mắng là đúng, tôi không cản, không bênh con nhưng cứ nhằm bữa cơm là mẹ tôi lôi chuyện của con trai tôi ra mắng khiến cả nhà không có bữa cơm ngon trong yên bình. Chồng tôi cũng hùa vào mắng theo, có lúc con gái tôi cũng xúm vào mắng em. Một lần, hai lần tôi im lặng không nói nhưng lần nào cũng vây, tôi góp ý thì mẹ chồng mắng cả tôi.

Tôi đã nhẹ nhàng nói với chồng và con gái tôi rằng khi bà mắng thì mọi người đừng hùa vào, để 1 người mắng là đủ và nên tránh bữa cơm. Không hiểu sao mẹ chồng tôi biết, bà chửi tôi là con hư tại mẹ. Là mẹ mà khi bà mắng lại cứ im như thế thì sao con nó nghe.

Không những xúm vào mắng thằng bé, bà còn đưa đứa này, đứa kia ra so sánh. Tôi biết tụi trẻ bây giờ chúng tự trọng rất cao, không thích so sánh, góp ý với bà bà không nghe và lại mắng tôi. Bà bảo phải đưa gương đứa này đứa kia ra cho nó thấy xấu hổ mà sửa đổi.

Con tôi đang ở lứa tuổi  ẩm ương mới lớn nên đôi khi không kiềm chế được thái độ. Bà mắng nhiều quá nó nổi khùng lên, bà dùng cán chổi vụt thì nó lấy tay đỡ, thế là bà nói tôi không biết dạy con. Nhiều khi thấy con bỏ cơm vào phòng nằm tôi lại lo tâm lý nó không được tốt. Dỗ dành con thì mẹ chồng tôi lại dỗi không ăn cơm vì bà nghĩ tôi không coi trọng lời nói của bà.

Là một giáo viên chủ nhiệm, công việc ở trường đã rất áp lực với tôi, về nhà lại phải đứng giữa con và mẹ chồng khiến tôi bị stress. Tôi không biết làm cách nào để nói chuyện cho mẹ chồng tôi hiểu đây.

Độc giả Hương Thảo

'Bế con về nhà ngoại phải xin phép, nhà chồng cho đi mới được đi'

'Bế con về nhà ngoại phải xin phép, nhà chồng cho đi mới được đi'

Mẹ chồng em vừa giãy lên chửi rồi nói với em như thế, tất cả chỉ vì em mới sinh con được hơn tháng, nay muốn đưa con về chơi với ông bà ngoại bên nhà.