Ngày cưới lẽ ra phải là khoảng thời gian hạnh phúc nhất cuộc đời nhưng với tôi, đó lại là sự khởi đầu của một cơn ác mộng.

Đám cưới xong, hai vợ chồng chưa kịp động phòng thì vợ bất ngờ ngất xỉu. Tôi hốt hoảng đưa cô ấy đến bệnh viện. Tôi nghĩ vợ kiệt sức vì lo lắng cho đám cưới. Thế nên, tôi vô cùng sốc khi nghe bác sĩ nói: “Vợ anh đang mang thai hơn 2 tháng”.

Tôi tím tái mặt mày. Hơn một năm yêu nhau, tôi luôn giữ gìn cho cô ấy. Tôi coi trọng phẩm giá của người con gái mình yêu và vợ tôi cũng nói muốn giữ trọn vẹn bản thân cho đến đêm tân hôn. Vậy mà bây giờ, sự thật phũ phàng khiến tôi gần như gục ngã.

danongdau kho.jpg
Tôi không ngờ vợ lại lừa dối mình. Ảnh minh họa: FP

Cả đêm đó, tôi ngồi bên giường bệnh mà lòng nặng trĩu. Tôi không thể chợp mắt, cũng không thể hiểu nổi tại sao mình lại rơi vào tình cảnh này.

Khi vợ tỉnh lại, tôi cũng không muốn nhìn thẳng vào mắt cô ấy. Thoạt đầu, khi vợ hỏi, tôi bảo bác sĩ nói vợ quá mệt, kiệt sức nên cần truyền nước. Tôi khuyên cô ấy nên nghỉ ngơi cho nhanh khỏe lại. 

Nhưng hôm sau, khi vợ ra viện, tôi thực sự không nhịn được nữa. Tôi buộc lòng nói ra sự thật mình đã biết chuyện vợ mang thai.

Vợ òa khóc nức nở. Cô ấy thú nhận đã lỡ dại với người yêu cũ trước khi làm đám cưới với tôi. Cô ấy không nghĩ chỉ một lần đó lại có thai. Cô ấy nói đã cắt đứt với người đó nhưng không thể bỏ đứa bé vì con vô tội. 

Vì thế, cô ấy quyết định giấu tôi tất cả. Vợ van xin tôi tha thứ, hứa sau này tôi muốn cô ấy làm gì cũng được, miễn là tôi chấp nhận mẹ con cô ấy. Cô ấy còn chấp nhận việc tôi yêu người khác hay tìm niềm vui bên ngoài.

Tôi nghe mà lòng quặn thắt. Tôi cưới vợ để xây dựng một gia đình êm ấm, chứ đâu phải để đi tìm niềm vui ngoài kia. Tôi không cần thứ “đặc ân” ấy. Nhưng giờ tôi phải làm gì đây?

Nếu ly hôn ngay khi vừa cưới, bố mẹ tôi chắc chắn sẽ không chịu nổi. Còn nếu tiếp tục, liệu tôi có đủ rộng lượng để chấp nhận làm cha của đứa trẻ không phải ruột rà? Liệu tôi có thể quên đi nỗi đau và sự phản bội này không?

Những ngày sau đó, tôi như người mất hồn. Nhìn vợ tôi khóc lóc, lo sợ, rồi lại chăm sóc tôi từng chút một, tôi thấy đau lòng. Nhưng nỗi ám ảnh về sự dối trá kia vẫn bám chặt lấy tôi, không cho tôi một giây phút bình yên.

Tôi thương vợ, nhưng cũng giận vợ vô cùng. Tôi chưa thể đưa ra quyết định, vì dù chọn cách nào, tôi cũng đều cảm thấy mình đang đánh mất một phần hạnh phúc mà tôi từng mơ ước.

Tôi phải làm sao đây? Làm sao để tìm ra lối thoát cho cuộc hôn nhân mới chỉ vừa bắt đầu nhưng đã đầy rẫy đau khổ thế này?

Mời độc giả chia sẻ quan điểm và gửi tâm sự của mình đến chúng tôi. Biết đâu, câu chuyện của bạn có thể giúp ai đó tìm thấy sự đồng cảm, hoặc đơn giản là giúp chính bạn vơi đi những muộn phiền.

Tâm sự gửi về email: Bandoisong@vietnamnet.vn. 

Độc giả giấu tên