Tôi và chồng đã kết hôn được 5 năm. Chúng tôi sống hạnh phúc, nhà chồng quý mến con dâu nhưng mối quan hệ thông gia không êm đẹp.
Với các gia đình khác, hàng năm, thông gia thường gặp mặt ăn uống, hỏi thăm nhau. Còn gia đình tôi chưa bao giờ có những chuyện đó. Nguyên nhân có lẽ xuất phát từ sự khác biệt trong cách sống. Bố mẹ tôi sống ở nông thôn, trong khi đó, nhà chồng ở thành phố.
Mặc dù không nói ra, tôi biết nhà chồng không ưa gia đình tôi. Đó cũng là điều khiến vợ chồng tôi không khỏi trăn trở. Lúc chúng tôi yêu nhau, mẹ chồng phản đối kịch liệt, bà muốn con trai kết hôn với cô gái cùng phố. Tuy vậy, nhân duyên và tình yêu của hai đứa đã vượt qua được sự phản đối đó.
Suốt nhiều năm qua, mẹ chồng tôi chưa thay đổi định kiến về gia đình con dâu. Mẹ tôi luôn tỏ ra coi thường và không muốn có sự giao lưu nào. Tôi buồn lòng nhưng không biết làm sao để thay đổi. Bản thân chỉ cố vun vén để thông gia hai bên không ghét bỏ nhau thêm nữa.
Mới đây, mẹ chồng tôi phải nhập viện do bệnh tim mạch. Tình trạng lúc nhập viện khá nặng, phải tiến hành thủ thuật để đảm bảo tính mạng. May mắn mọi chuyện đã qua, vợ chồng tôi thở phào nhẹ nhõm.
Biết tin bà thông gia nằm viện vì bệnh nặng, mẹ đẻ tôi lặn lội từ quê lên thăm. Mẹ tôi biết nếu đưa quà quê lên, bà thông gia chưa chắc đã thích nên chỉ biếu tiền và một ít hoa quả.
Khi mẹ tôi lên thành phố thăm, mẹ chồng vẫn đón tiếp một cách bình thường, không có điều gì căng thẳng giữa hai bên. Tuy nhiên, khi mẹ tôi đưa quà biếu, mẹ chồng nhất quyết từ chối.
Mẹ tôi giãi bày, đây là chút tình cảm của thông gia nghĩ tới nhau lúc bệnh tật, khó khăn. Mẹ chồng tôi tuyên bố, chỉ ghi nhận tấm lòng chứ quyết trả lại tất cả.
Khi thấy mẹ tôi không muốn cầm về, mẹ chồng nói, gia đình này không thiếu tiền, ông bà cứ mang về bồi bổ thêm. Nhìn vào túi hoa quả, mẹ chồng tôi nói, hoa quả này không đúng tiêu chuẩn gia đình thường ăn. Cho nên, mẹ chồng không muốn nhận.
Mẹ tôi tỏ ra giận dỗi và không hài lòng trước cách ứng xử kênh kiệu của mẹ chồng. Đành rằng, mẹ chồng tôi không ưa thông gia, quà cáp được biếu vẫn nên nhận. Sau này, chuyện sử dụng số tiền và hoa quả thế nào là bản thân tự quyết định. Cách nói mỉa mai của mẹ chồng biểu hiện sự coi thường với thông gia lâu ngày gặp mặt.
Mẹ tôi nghe xong câu nói của mẹ chồng liền đứng dậy, cầm toàn bộ tiền và quà cáp ra về. Tôi chạy theo đưa mẹ ra bến xe mà lòng nặng trĩu. Trên chuyến taxi, tôi và mẹ ôm nhau khóc nức nở.
Mẹ tôi bảo, trong lòng ấm ức nhưng sẽ không giận vì muốn con gái có cuộc sống yên ấm ở nhà chồng. Thương mẹ đẻ bao nhiêu, lòng tôi giận mẹ chồng bấy nhiêu.
Trước đây, tôi chưa nghĩ đến cách thay đổi mẹ chồng vì vợ chồng được hỗ trợ rất nhiều từ bên nội về kinh tế, nhà cửa, xe cộ. Thế nhưng, sự quá đáng của mẹ chồng khiến tôi nghĩ phải có cuộc nói chuyện rõ ràng để không còn cảnh coi thường nhau như vừa qua.
Ông xã cho rằng, nói chuyện không những không thay đổi được cách suy nghĩ của mẹ chồng mà còn làm cho mâu thuẫn giữa mẹ chồng - nàng dâu nảy sinh.
Liệu tôi có nên bày tỏ quan điểm thẳng thắn với mẹ chồng để không còn phải nhìn thấy những giọt nước mắt của mẹ đẻ hay không?
Theo Dân Trí