Ngày yêu và quyết định cưới người chồng hiện tại, bố mẹ tôi dù không ngăn cản quyết liệt nhưng luôn tỏ ra lo lắng cho con gái duy nhất trong nhà. Mẹ nói nhìn chồng tôi có vẻ không chung thủy. Tôi chỉ cười bảo mẹ đa nghi. Nhưng sau này, vài lần chồng có thói trăng hoa, tôi bắt đầu ngẫm lại lời mẹ nói.
Khi tôi sinh đứa con thứ nhất, chồng đã léng phéng với cô người yêu cũ. Dù chuyện chưa đi quá xa nhưng tôi thực sự cảm thấy lo lắng và không an tâm. Tôi dùng mọi lời lẽ và mang cả chuyện ly hôn ra dọa chồng. Một thời gian sau, chồng rất chuyên tâm lo cho gia đình, không còn nghĩ đến chuyện lăng nhăng.
Công việc của cả hai chỉ là làm công ăn lương nhưng thu nhập của tôi ổn hơn chồng. Trong nhà có việc gì lớn cũng là tôi một tay lo liệu và tính toán kinh tế.
Sinh đứa con thứ hai, tôi lại phát hiện chồng thích tụ tập bạn bè bia rượu rồi thi thoảng ôm ấp mấy em tiếp bia. Tôi phát hiện thông qua một lần đọc tin nhắn trên hội nhóm Facebook của chồng. Từ đó, tôi cấm anh tham gia các cuộc nhậu nhẹt, cấm anh chơi với hội bạn mà tôi cho là không lành mạnh.
Cách đây vài tháng, tôi thấy anh lo nghĩ nhiều, gầy đi trông thấy. Tôi hỏi anh có chuyện gì thì anh không nói. Nửa đêm tôi tỉnh giấc thì thấy anh hay xem điện thoại, có vẻ mất ngủ. Những ngày sau đó, tôi cảm nhận chồng khang khác. Anh rất quan tâm, lo lắng cho vợ, còn liên tục nói lời hay ý đẹp. Có hôm anh ôm tôi vào lòng và chảy nước mắt, nói rằng cảm ơn vợ, cả đời này dù có chuyện gì anh cũng không bao giờ phụ vợ. Tôi nghe mà bất ngờ.
Ngày hôm sau, tôi vào điện thoại của chồng xem lịch sử thì phát hiện anh hay tìm những nội dung liên quan bệnh ung thư. Lúc tôi hỏi anh mới thú nhận. Đợt này sức khỏe anh yếu, có nhiều dấu hiệu lạ. Anh nghi mình bị bệnh nặng nên hay lên mạng tìm hiểu. Anh thấy các dấu hiệu của mình rất đúng với những gì trên mạng viết nên nghĩ mình đã thực sự mắc bệnh. Hai tuần đó, sức khỏe anh sa sút, cân sụt liên tục.
Tôi thuyết phục và đưa chồng đi khám. Bác sĩ nói, anh chẳng có bệnh gì. Lúc đó chồng mới thở phào nhẹ nhõm.
Tưởng sau vụ đó, anh sẽ không còn mải chơi, chuyên tâm gia đình, chung thủy với vợ nhưng ai ngờ...
Anh lại chứng nào tật ấy, vui chơi tối ngày như thể ăn mừng chuyện anh không bị bệnh nặng. Và rồi, sau đó hơn 1 tháng, anh về nói với vợ rằng mình muốn ly hôn. Tôi choáng váng nghe anh giải thích rằng anh trót qua lại với cô người yêu cũ, giờ cô ta đang mang bầu. Anh muốn ly hôn để quay về bên người cũ vì anh vẫn chưa quên được tình đầu.
Nghe lời anh nói, có vẻ anh yêu cô ta thật lòng, tình cảm với vợ đã cạn. Nhìn người chồng mình hết lòng yêu thương lo lắng, tôi cảm thấy đau khổ vô cùng. Thực sự tôi không dám tin sao đàn ông có thể thay đổi nhanh như thế? Khi anh nghĩ mình bệnh tật, anh thề thốt yêu đương. Biết mình không sao, anh lại tiếp tục thói trăng hoa, ngoại tình.
Nghĩ lại, tôi chỉ biết nhìn anh rồi cười khẩy một cái, gật đầu ký vào đơn ly hôn. Sự bao dung của tôi như vậy là quá đủ. Tôi không thể chấp nhận một người đàn ông như thế mãi. Tôi tin rằng, anh sẽ nhận sự trả giá thích đáng.
Độc giả Mai Lan