Tôi nhận ra bản thân đã quá ngu muội khi lấy một người đàn ông chỉ vì anh ta đẹp trai, người thành phố. Thời yêu anh, tôi được coi là cô gái may mắn vì kiếm được người đàn ông tốt. Lúc đó trong lòng tôi cũng thầm tự hào.
Yêu anh, tôi cảm nhận được sự quan tâm và yêu thương anh dành cho mình. Ngày đó, tôi vốn là cô sinh viên có ngoại hình nổi bật của trường. Khi tôi nhận lời yêu anh, nhiều người tiếc nuối. Anh hứa hẹn sau khi ra trường sẽ cố gắng kiếm một công việc tốt, lo cho tôi chu đáo.
Ngày cưới, bố mẹ tôi rất tự hào vì con gái lấy được chồng thành phố, ở lại sinh cơ lập nghiệp. Sau cưới, những tưởng được ở nhà chồng, chúng tôi lại đi ở thuê nhà với lý do anh không hợp bố mẹ.
Có chút thất vọng nhưng nghe bạn bè nói ở riêng thoải mái hơn ở chung, tôi cũng cảm thấy được an ủi phần nào. Chỉ là nhiều năm sau, chúng tôi vẫn mãi sống cảnh thuê nhà, thu nhập đủ tiêu. Khi có con cái, cuộc sống chật vật hơn rất nhiều. Những người bạn trước đây thua kém tôi giờ đều giàu có, xe hơi, nhà lầu đầy đủ.
Tôi vì xấu hổ mà không dám đi họp lớp. Nhiều lần tôi than vãn với chồng thì anh chỉ cười “thời chưa tới, em đừng lo”.
Đợi suốt nhiều năm, mong có ngày anh thành đạt, mua cho vợ con căn nhà lớn nhưng tôi chỉ nhận lại sự thất vọng. Rồi tôi lao vào mối tình sai trái với người sếp lớn hơn mình 10 tuổi. Từ khi ngoại tình, tôi có cuộc sống sung sướng, được đi xe sang, dùng hàng hiệu.
Tôi dần quên mất mình là vợ của anh, là mẹ của 2 con gái. Tôi thậm chí còn muốn bỏ con để đi lấy chồng khác, hưởng cuộc sống sung túc. Tiền bạc, cuộc sống sung sướng làm cho tôi mụ mị đầu óc. Nghe lời sếp, tôi quyết định ly hôn.
Ban đầu chồng tôi níu kéo nhưng khi nghe tin vợ ngoại tình, anh lập tức kí vào đơn. Vì đồng thuận, chúng tôi ra tòa nhanh chóng. Ngày ly hôn, tôi mừng rỡ vì được giải thoát khỏi người đàn ông an phận, chỉ biết làm công ăn lương. Anh cũng nhận nuôi 2 con gái và không yêu cầu tôi chu cấp thêm đồng nào.
Sau 4 tháng, tôi tá hỏa biết chồng và con gái đã chuyển nhà. Anh chuyển tới một căn liền kề ở cách nhà bố mẹ 5km. Tôi tìm hiểu mới biết đó là căn liền kề chồng vừa mua. Anh cũng đã mua một chiếc xe hơi hơn 2 tỷ đồng. Điều tôi không ngờ tới chính là, toàn bộ tiền mua nhà, mua xe là của anh.
Thì ra việc anh kiếm ít tiền, lương thấp suốt nhiều năm qua thực chất là anh giấu tôi. Anh vốn định cho tôi bất ngờ, muốn dành tiền mua một căn biệt thự tặng vợ. Nhưng sự tiết kiệm, tính toán của anh làm tôi nghĩ anh chỉ là kẻ hèn kém, không biết kiếm tiền.
Lẽ ra khi tôi quyết định ly hôn, anh sẽ nói mọi việc. Nhưng vì tôi ngoại tình nên anh ôm hận, để tôi ra đi với hai bàn tay trắng và không hề níu kéo một lời.
Hôm nay, nhìn chồng và các con sống ở nơi xa hoa như vậy, tôi lại thấy xót xa trong lòng. Tôi tủi hổ vì sự tham lam của mình. Người đàn ông tôi cặp kè cũng không hề có ý định cưới mà chỉ lừa để tôi ly hôn chồng. Anh ta chu cấp cho tôi cuộc sống khá thoải mái về vật chất nhưng mãi mãi không cho tôi danh phận. Câu chuyện ly dị vợ chỉ là điều anh ta bịa ra mà thôi.
Vì ngoại tình, tôi phải sống vật vờ, lén lút trong mối quan hệ với người đàn ông có vợ. Còn căn nhà của chồng cũ, tôi vĩnh viễn không có cơ hội bước vào.
Đứng từ xa nhìn cơ ngơi của chồng cũ, nước mắt tôi trào ra vì ân hận… Tôi nhớ con, muốn quay lại với gia đình nhưng liệu anh có tha thứ?
Độc giả giấu tên